Trước đây, tại điều 106 BLLĐ 2012 có quy định như sau: “Sau mỗi đợt làm thêm giờ nhiều ngày liên tục trong tháng, người sử dụng lao động phải bố trí để người lao động được nghỉ bù cho số thời gian đã không được nghỉ” và Nghị định 45/2013 NĐ – CP (hết hiệu lực ngày 01/02/2021) về thời giờ làm việc, thời giờ nghỉ ngơi và an toàn lao động, vệ sinh lao động thì việc nghỉ bù sau khi làm thêm giờ là được phép và đúng luật.
Công ty phải trả lương làm thêm giờ nếu người sử dụng lao động (NSDLĐ) không bố trí cho người lao động (NLĐ) nghỉ bù đủ số giờ làm thêm theo điều 97 BLLĐ 2012 và khoản 3 Điều 4 Nghị định 45/2013 NĐ – CP.
Hiện nay, BLLĐ 2019 ra đời và văn bản hướng dẫn chi tiết, thi hành là Nghị định 145/2020 NĐ – CP có hiệu lực thì nội dung về việc nghỉ bù sau khi làm thêm giờ đã không được ghi nhận.
Như vậy, chiếu theo quy định của pháp luật hiện hành NSDLĐ không cần bố trí cho NLĐ nghỉ bù sau mỗi đợt làm thêm giờ liên tục. Thực tế nhiều NSDLĐ hiện nay cho NLĐ nghỉ bù sau khi làm thêm giờ để giảm bớt chi phí trả lương là chưa phù hợp, bởi họ cho rằng NLĐ đã được nghỉ bù thì không phải trả tiền làm thêm giờ nữa. Điều đó đồng nghĩa NSDLĐ đã vi phạm BLLĐ 2019 và có rủi ro lớn sẽ bị xử phạt hành chính. Một số NSDLĐ có chế độ tốt vừa trả tiền làm thêm giờ và cho NLĐ nghỉ bù thì trong trường hợp này NSDLĐ đã làm cao hơn luật ban hành, nhà nước luôn khuyến khích và hoan nghênh.